Hắn ta khẽ hít một hơi, ôn hòa nói: “Ta sẽ cố hết sức ngăn chặn, tranh thủ thời gian cho các ngươi.”
Sau khi nói xong một hồi lâu sau thấy Địch Kiến Chương vẫn không nhúc nhích, nước mắt nước mũi dán trên mặt, hắn ta trầm giọng gầm lên: “Chỉ huy quân Mạc Bắc rút lui, đây là quân lệnh.”
“Thuộc hạ...” Địch Kiến Chương cắn khớp hàm mấy lần mới gian nan nói ra hai chữ từ trong cổ họng: “Lĩnh mệnh!”
Bắc Lăng sẽ xuất hiện một vị bậc thầy trận pháp là biến cố không ai có thể dự đoán trước được.
Lúc này không phải là lúc suy tính sâu xa, cuối cùng nhìn kỹ bóng dáng cao ngất cứng cỏi, bất khuất đứng trên cổng thành đó, Địch Kiến Chương lau máu và nước mắt trên mặt đi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây