Nhưng Đới Trử đã quên, Đới Sâm oán hận Đại Dung cũng hận hắn với mối thù giết cha, cũng không ngờ hắn ta sẽ hợp tác với Lạc Hi.
Lúc này vẫn còn âm dương quái khí chế nhạo.
Gã chế nhạo thì mặc gã, Đới Sâm chỉ lo càn quét đồ ăn trên bàn tựa như gió cuốn mây tan, đợi tới khi đã ăn gần no mới thình lình ngẩng đầu.
“Còn ngươi thì sao thế? Ta đi cả đường nghe nói phụ hoàng ngủ ổ chó?”
Đới Trử: “...” Nụ cười lập tức biến mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây