“Nương!” Mưa tên dừng lại, Hoa phụ lảo đảo chạy lên, ôm lấy nương mình gần như bị biến thành nhím biển tiếng khóc bi thương.
Bà lão miệng chảy máu, cố gắng dùng hơi thở cuối cùng để chạm vào khuôn mặt con trai một lần nữa, miệng lẩm bẩm: “Chạy...chạy đi...”
Hoa mẫu ôm con trai bằng tay trái, tay phải kéo con gái, chạy ra khỏi hầm ngầm và hét lớn:
“Chồng ơi, chạy đi! Đừng phụ lòng hy sinh của mẹ chúng ta đã giành lấy.”
Tuy nhiên, mũi tên tre không lấy đi mạng sống của tất cả lính Bắc Lăng, một tên lính may mắn được hai người đứng trước sau che chắn mũi tên sống sót.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây