“Lựa chọn như thế nào, thừa tướng đại nhân rất biết cân nhắc lợi hại nhất định sẽ cho ta câu trả lời hài lòng.”
“Ngươi đúng là ác quỷ!” Khương Đông hít một hơi, giọng nói phát ra từ kẽ răng: “Biết trước như vậy năm xưa ta nên giết ngươi để diệt trừ hậu họa.”
“Đáng tiếc, ngươi không biết trước.” Lục Vân Cẩm chậm rãi ngồi xổm xuống đất trước mặt Khương Đông không dậy nổi, nhướng mày.
“Ngươi không giết ta, chỉ là bởi vì người sau lưng ngươi tìm chút thú vị, muốn nhìn thấy ta giãy giụa trong vũng bùn, sống không được chết không yên, ngươi không cần giả vờ làm người tốt.”
Khương Đông cười khổ, lại bị đối phương nói đúng, ông ta làm việc thích nhổ cỏ tận gốc, không để lại mầm tai hoạ nào nhưng người đứng sau lại muốn nhìn thấy Lục Vân Cẩm khổ sở giãy giụa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây