Mẫu tử hai người nương tựa vào nhau nhiều năm, tính cách Khương mẫu có chút cực phẩm nhưng lại toàn tâm toàn ý vì nhi tử, Khương Đông lắc đầu, sắc mặt vặn vẹo phẫn hận không thể tả nổi.
“Sao có thể trách nương? Muốn trách thì đều là lỗi của tiểu hoàng đế, tiên đế rõ ràng đã phong hầu cho Khương gia chúng ta.”
Lục Vân Cẩm không nói gì, ông ta giấu nhi tử còn có một lý do khác, là muốn cho hoàng đế nhìn thấy.
Vốn tưởng rằng hoàng đế có thể trọng dụng một vị thừa tướng không có người thừa kế, trong quan niệm bây giờ, không có nhi tử đồng nghĩa với việc tuyệt hậu.
Không ngờ ông ta đã nhượng bộ đến mức này, hoàng đế vẫn không từ bỏ chèn ép, trong mắt lóe lên vẻ hung ác, hoàng đế làm mồng một, đừng trách ông ta làm ngày rằm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây