Kết quả lại bị lão thái thái nhanh tay lẹ mắt ngắn lại, không tốn nhiều sức lực ôm người đi ra ngoài.
Lúc này nhi tử không ra mặt đúng với mong ước của bà ấy, làm sao có thể để tiện nhân này đi tới gây chuyện được!
Khương Khả Viện trước tiên là bị xách ra khỏi viện, sau đó lại bị hai bà tử thân hình cao lớn vạm vỡ trực tiếp đuổi ra khỏi biệt viện.
Đứng ngoài cổng biệt viện đầy vắng lặng, Khương Khả Viện mất đi tất cả sức lực ngã ngồi trên mặt đất, thần sắc đầy đau khổ, tuyệt vọng: “Tại sao? Tại sao!”
“A!” Đột nhiên, từ trong góc khuất, một bóng dáng thanh nhã chậm rãi bước ra, ngồi xổm ở trước mặt Khương Khả Viện, Lục Vân Cẩm nhìn vào mắt nàng ta, nhẹ nhàng mở ra đôi môi mỏng: “Đau lắm không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây