Trong cung Khôn Ninh, Vinh Uyển gặp được huynh trưởng thì vô cùng vui mừng, sắp xếp ổn thoả sai người đi gọi tứ hoàng tử vào cung.
Không đợi được người, lại đợi được hoàng đế sắc mặt âm trầm giống như muốn ăn thịt người ném một xấp thư tín vào khuôn mặt không biết chuyện gì của Vinh Uyển.
“Vinh gia của ngươi muốn tìm người nào? Không cần phải cấu kết thừa tướng, cứ đến hỏi trẫm không phải tốt hơn sao?”
“Xoẹt, xoẹt!” Viền giấy viết thư mỏng mà sắc bén, trên khuôn mặt xinh đẹp của Vinh Uyển vạch ra một vết máu.
Tay bà ta run run cầm mấy tờ giấy lên, phía trên không có chỗ nào không phải là nội dung thư từ giữa Vinh gia và Khương Đông trong những năm qua...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây