Ông ta chỉ có thể lúng túng nói: “lão phu chỉ là nói bừa mà thôi, nhất thời hồ đồ nhanh mồm nhanh miệng.”
Lạc Hi cười lạnh rồi thu hồi uy áp: “Ngươi nói bừa nhưng mà ta tin thật, không thì ngươi đi trói người lại đi, nếu ta trở về mà còn nhìn thấy bọn họ thì...”
Âm thanh nhẹ nhàng của Lạc Hi đầy ẩn ý: “Thì ngươi cứ cẩn thận đấy.”
Nàng đang lo mấy người trong nhà ăn quá nhiều, im lặng được hai ngày là lại bắt đầu gây chuyện, trói đi là vừa lúc.
Rõ ràng là thiếu niên đang cười nhưng chỉ có Đường đại phu đang nhìn thẳng vào mắt nàng mới biết được trong đôi mắt đào hoa đó chỉ có sự lạnh lùng dày đặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây