“Thất phu vô tội, kẻ giữ ngọc có tội. Không ngay lập tức tiêu huỷ thứ đồ có thể gây tai hoạ cho gia tộc này thật đúng là đáng bị tiêu diệt.”
Lạc Hi ngừng nói gì nữa. Suy cho cùng, nguyên nhân vẫn là lòng người khó dò, nàng nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe một lát...
Nàng thấp giọng hỏi: “Ngươi chưa bao giờ nghĩ tới việc lên đảo báo thù cho Minh gia sao?”
Nam nhân chỉ mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm: “Chỉ cần đừng đến trước mặt ta là được.”
Lạc Hi đã hiểu, dòng dõi của Lục Vân Cẩm đã rời khỏi đảo Bồng Lai, kẻ thù duy nhất của hắn là Lục Tiêu đã hại chết mẫu thân hắn, gia tộc ẩn thế có thù cũ nhưng không có mối hận mới với hắn, chỉ cần không nhảy múa đến trước mặt hắn thì hắn cũng không muốn tham dự vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây