Cũng may trong phòng bao còn có người phân tán sự chú ý, An Lễ gắp một đũa thịt bò, hcoj theo dáng vẻ của Lạc Hi chấm vào chén nước sốt.
Chỉ cần cắn một miếng, đến cây quạt xếp trong tay cũng không cần nữa, đây là mỹ vị gì vậy?
Nhìn thấy hắn ta ăn ngon lành đến mức không ngẩng đầu lên được, Nguyên Hoắc thấy chết không sờn nhưng đôi đũa của hắn ta mới đưa ra được nửa chừng đã bị Lạc Hi chặn lại, đẩy đủa của hắn vào nồi cà chua.
“Chưa từng ăn cay, ngươi có thể bắt đầu từ phía bên này.”
Nguyên Hoắc làm theo lời nàng, tôm viên trong miệng mềm mại, dai dai, kết hợp với hương vị đậm đà của nước dùng cà chua, đôi mắt hắn ta trợn to.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây