Nhưng Mặc Hoạ dường như không nhìn ra, vui vẻ ngẩng đầu lên: “Thật sao? Vậy thì quá tốt rồi!”
“Phu nhân đánh ta mấy cái cũng không sao, ta chỉ sợ nàng ấy hiểu lầm mà ảnh hưởng đến quan hệ phu thê của hai người. Nếu đã giải thích rõ ràng vậy thì quá tốt rồi, ân nhân người cũng sẽ không phải khó xử.”
Lục Tiêu không ngờ nàng ấy đã từng chết qua một lần vẫn không ngừng suy nghĩ cho mình, thật là ngốc nghếch, sắc mặt hắn ta vô thức dịu dàng lại.
“Bớt lo nghĩ những chuyện vô ích đi, tĩnh dưỡng thân thể thật tốt.”
“Vậy... khi nào ta mới có thể rời đi?” Mặc Hoạ lộ ra đôi mắt ướt đẫm từ sau chăn mền, bên trong bộ dạng yếu ớt lại mang theo một chút hoạt bát, trái tim Lục Tiêu gần như tan chảy...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây