Lục Tiêu dừng lại, sắc mặt khó coi: “Nàng có ý gì? Ghê tởm ta?”
Khương Khả Viện nôn đến chỉ còn lại nước đắng, chỉ ra ngoài cửa: “Ngươi đi ra ngoài!”
Vui vẻ đến, bực bội quay về, Lục Tiêu cảm thấy xui xẻo và chẳng hiểu ra sao.
Đợi sáng sớm lúc hắn ta đi thượng triều, chủ viện, tâm phúc của Khương Khả Viện nối đuôi mà vào, thay cung trang phức tạp cho chủ tử, búi tóc bàn vân thật cao, tay áo dài vung lên: “Theo bổn phu nhân đi xử lý tiện nhân kia.”
Đoàn người khí thế cuồn cuộn ra khỏi phủ, từ hàng hiên đan tay, Mã thị thò đầu ra, khuôn mặt kích động đến đỏ lên, nói với lão thái thái vẻ mặt gian kế thành công phía sau: “Nương! Ả điếm hàng qua tay thật sự đi bắt gian rồi, chúng ta bám sát theo, không thể để ả làm Khả Họa cô nương bị thương được, đại bá khó có khi ưa thích, chúng ta phải giữ người lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây