Mặc Họa do dự: “Ở đây được không?”
“Không sao đâu, thị vệ của bản hầu sẽ giúp vị nữ cô nhi này táng phụ.” Ánh mắt sắc bén của Lục Tiêu bắn về phía tiểu bạch hoa bán mình táng phụ.
Vừa nghe đây là hầu gia, tiểu bạch hoa co rúm lại, không dám phản bác, đám liều mạng bám theo không gần không xa cũng chỉ có thể ngừng công kích.
Mắng một loạt câu như “xui xẻo“.
Lục Tiêu dẫn nàng ấy đến một chỗ rẽ, chỉ vào đám liều mạng kia: “Ngươi nhìn đi, có biết hôm nay ra khỏi thành cùng bọn họ sẽ có hậu quả thế nào không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây