Viên ngọc tới tay là một thứ cảm giác dịu lạnh trơn nhẵn, mọi người sôi nổi vây lấy ông ta, hít vào một hơi, “Đệt mợ! Thật sự là ngọc lục bảo kìa.”
“Không đúng nhỉ? Màu sắc của viên ngọc này nhạt hơn so với ngọc lục bảo một chút, nó hệt như trong suốt vậy, đây là lần đầu tiên ta được thấy màu như thế.”
“Đây là loại phỉ thủy của ngọc hoàng đế.” Lạc Hi cười cười bước tới giải thích, từ lần đầu nhìn thấy màu xanh lục này nàng đã thích ngay rồi.
Được nhận lấy đặt ở trong lòng bàn tay mà thưởng thức, mọi người chìm đắm trong màu xanh lục mê người này, An Lễ vất vả lắm mới lấy đầu ra được: “Lạc huynh Lạc huynh! Ta ra giá hai vạn lượng, khối ngọc này bán cho ta đi!”
“Năm vạn lượng!” Tuyết Vô Song mở miệng, không nói điều vô bổ mà chỉ nói ba chữ lạnh lùng thản nhiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây