Đôi mắt đào hoa nhìn biểu hiện xuất chiến nơm nớp lo sợ của “con thỏ nhỏ”, Lạc Hi vươn ngón trỏ nựng cằm mềm thịt của thiếu niên: “Ngoan!”
Môi vừa muốn uống hết rượu đã đút vào bên môi...
Kiếp trước đế quốc không thiếu nơi giải sầu, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ cửu tử nhất sinh trở về, đội viên đều thích đến Tiêu Kim tận tình phóng túng.
Tận thế không có pháp luật, anh tình tôi nguyện giao dịch, nàng cũng thường xuyên bị chiến hữu kéo đi ngồi, đối với chuyện ăn uống linh đình gặp dịp thì chơi, nàng có thể nói là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Bỗng dưng, một bàn tay to có khớp xương rõ ràng vươn ra giật lấy chén rượu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây