Ngày hôm đó, tất cả mọi người vừa mới đứng dậy đột nhiên cảm thấy dưới chân có một trận rung, sau đó phát ra âm thanh nổ vang ầm ầm ầm của núi đá…
Những người thợ mỏ run lẩy bẩy đoàn kết lại với nhau, một người trong số đó có chút kinh nghiệm liền hét lên: “Sụp rồi… Hầm mỏ đang sụp đổ.”
Thích Khoát vội vàng chạy ra ngoài, bận rộn chỉ huy lùi về sau.
Thích Duệ sờ sờ đầu mình, nhìn ngọn núi nơi tảng đá lớn lăn xuống, trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Không sao không sao, hôm nay mọi người cũng không vào động.”
Lục Vân Cẩm nhìn xung quanh không tìm thấy bóng dáng của Lạc Hi, ngước mắt lên nhìn hang động nơi tảng đá bắn tung tóe, vẻ mặt căng thẳng: “Không được, Lạc Hi ở bên trong.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây