Lúc lướt qua nhau, ánh mắt nam nhân như vực sâu, đôi môi mỏng lạnh nhạt cong lên... Một thứ gì đó, được nhẹ nhàng đặt lên vai Cố Trì…
“Lâu lắm không gặp!”
Nhìn thấy Lục Vân Cẩm ở đây, nhìn thấy hai chân hắn đã bình phục, vẻ mặt Cố Trì phức tạp.
Trước kia ở thư viện, Lục Vân Cẩm luôn hơn người một bậc, thông minh, chăm chỉ, gia thế tốt…
Là học trò cưng nhất của phu tử, cũng là cử nhân ván đã đóng thuyền của thư viện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây