Thế nhưng Lục Vân Cẩm lại cho là ‘gông xiềng’ giữa nam và nữ, thế nên hắn cũng không mảy may nghĩ đến chuyện nhường, chỉ cười khẽ đáp: “Chuyện này cũng không cần Vương gia phải bận tâm đâu.”
“Gông xiềng thế tục cũng được, ánh mắt người ngoài cũng được, ta sẽ luôn gánh vác hết mọi thứ cho hắn, cũng sẽ không để tiểu tử của ta chịu chút thương tổn nào.”
Ngân Hào cũng không cảm thấy hắn đang mạnh miệng, người ngoài thì không biết thế nhưng hắn ta lại biết rõ ràng rằng, tình trạng hỗn loạn ở phủ Bình Tây Hầu tại kinh thành có hơn một nửa là bút tích của Lục Vân Cẩm.
Người thì đang ở cách đó đến ngàn dặm mà vẫn có được năng lực khuấy loạn một hồ nước.
Nếu như thật sự có một ngày về kinh thành thì có lẽ cả hầu phủ và tướng phủ cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây