Đồng tử của Lạc Hi chấn động, bước tới đè hai tay hắn xuống: “Ng- ngươi đang làm gì vậy!”
Không, nó không phải đã cho qua rồi sao? Nếu không thì hắn đang muốn giúp nàng ôn lại chuyện đêm qua hay sao?
Tư thế hai người mập mờ, Lạc Hi đang cưỡi lên người nam nhân, nắm lấy hai tay hắn đè lên đỉnh đầu.
Vẻ mặt Lục Vân Cẩm mê mang, vô tội, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười có thâm y khác: “Ngươi không phải muốn xem vết thương sao? Bên trong là nghiêm trọng nhất.”
Lạc Hi không biết nên cười hay nên khóc. Cứ giữ tư thế này, tháo quần áo trên người hắn xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây