Đây là vị trí tốt nhất mà bà ta tìm được sau vài lần thăm dò địa hình, có khung cửa sổ che chắn nên dù mở ra hay đóng lại cũng không nhìn thấy bà ta.
Bà ta vặn mông, trốn vào thật kỹ.
“...”
Trong phòng, Khương Khả Viện nhìn con trai đã hơn một năm không gặp, nước mắt lập tức lăn dài, vươn bàn tay run rẩy ra vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Nguyên Tấn, nói:
“Con trai mẹ, con chịu khổ rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây