Trải qua chuyện này, bọn họ đã đánh mất sạch một chút tình nghĩa cuối cùng của hắn ta rồi.
“Con... Con của ta, trả con lại cho ta!”
Nhìn gương mặt xanh xao tiều tụy của thê tử trong lúc hôn mê, còn có những lời nỉ non nói mớ trong vô thức, khiến Lục Tiêu càng thấy đau lòng hơn, cũng tăng thêm quyết tâm muốn đuổi bọn họ đi.
“...”
Ba ngày kế tiếp, Khương Khả Viện tỉnh tỉnh mê mê, miệng luôn lẩm bẩm những lời về đứa bé kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây