Sau khi đọc lướt qua hết bức thư, Lạc Hi chặc lưỡi: “Quan cấp cao này của ta vẫn còn thông minh lắm, học gì dùng nấy.”
Lục Vân Cẩm nghĩ, không thông minh cũng không thể sinh ra được nhi tử ngồi lên được hầu vị.
Lạc Hi gập ngón tay gõ lên mặt bàn, tiếng phát ra xuyên qua tờ giấy: “Trong thư viết, đôi cặn bã đó đã bị đem ra giày vò một trận, người mẹ kế độc ác đã bắt đầu phản kích lại rồi.”
Bức thư này, là vừa để khoe khoang, vừa muốn xin chỉ dạy bước tiếp theo.
Không biết Lạc Hi đã nghĩ ra được cách gì thú vị, mà không nhịn được… cười tươi như hoa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây