Lúc đi qua một thanh lâu, một vở kịch bán nữ đang diễn ra trước cửa.
Một tiểu cô nương xinh đẹp đang kéo tay một nam nhân có vẻ là cha của nàng ta mà tha thiết dặn dò: “Nhớ phải ăn cơm đúng giờ, đừng đi đánh bạc nữa.”
Nam nhân nọ khoảng ba, bốn mươi tuổi, thân hình gầy gò, ông ta đẩy tay tiểu cô nương ra, vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Được được được, ta biết rồi, ngươi mau vào đi.”
Tú bà có dáng người thướt tha nhàn nhã đứng bên cạnh xem kịch.
Lạc Hi chỉ liếc nhìn hai lần rồi không có hứng thú nữa, nhưng Thạch Nhậm lại phẫn nộ hừ một tiếng: “Đúng là cái loại không ra gì thì mới bán nữ nhi vào lầu xanh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây