Cũng biết trong mắt những người quyền lực lớn lên trong ổ vàng này, gạo chỉ là thức ăn thông thường nhất, không đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, rất khó khoét rỗng ruột đi nghĩ biện pháp.
Cũng may Bách Đình Vân là một quan viên biết lắng nghe, hắn ta xoa trán: “Ta không chuẩn bị đậu.”
Lạc Hi đứng dậy: “Giao cho ta đi!”
Thân phận của nàng bây giờ là một thương nhân, trên thương trường nói chuyện thương mại, tuy không giống những kẻ mất nhân tính bên ngoài, nhưng cũng không làm được vô tư dâng hiến như thánh mẫu.
“Giá gấp ba, ta giúp ngươi lấy gạo đổi đậu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây