Đưa thê tử về chính viện, Lục Tiêu ngồi bên cạnh một lúc, ánh mắt đầy thương xót.
Xác nhận người không sao, ông ta đứng dậy đi vào thư phòng.
Sau khi người đi, Khương Khả Viện từ từ mở mắt, đáy mắt sáng tỏ, lấy chiếc còi cổ gọi ám vệ đến, mặt không biểu cảm ra chỉ thị:
“Ngươi đích thân đi một chuyến, đến Nam An phủ giết Lục Vân Cẩm cho ta.”
Bất chấp sự khó chịu trong lòng, Lục Tiêu vẫn miễn cưỡng tổ chức tiệc chào mừng cho những người thân không ra gì này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây