Một lát sau, hắn lấy khăn lau sạch từng ngón tay, ánh mắt cụp xuống, giọng nói bình thản:
“Chết chưa quá hai tiếng. Không phải bị giết, chết vì bệnh tim.”
“Ồ? Sao ngươi biết?” Không biết từ lúc nào, ngỗ tác đã đi vào, đột ngột lên tiếng.
Lạc Hi không hề bất ngờ, nàng đã biết người này theo vào từ lúc nãy.
Lục Vân Cẩm cũng bình tĩnh dị thường, chỉ vào thi thể, trầm giọng nói: “Lưỡi có màu tím bầm, đầu lưỡi đỏ thẫm, các ngón tay co quắp. Đây đều là triệu chứng của bệnh tim khi phát tác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây