Lục Vân Cẩm đi tới, ôm nhi tử lên vai bước qua, khẽ cười một tiếng: “Chuẩn bị đại điển kế vị đi!”
Dứt lời, người cũng biến mất tại chỗ.
Lúc nhiếp chính vương vừa lăn vừa bò trở về, hoàng đệ phế vật kia của hắn ta đã sớm đầu rơi xuống đất, đại điện một mảnh hỗn loạn, quần thần trốn dưới bàn tự bảo vệ mình.
“Chuyện gì xảy ra?” Hắn ta gầm thét.
Tể tướng run lẩy bẩy bò ra khỏi gầm bàn: “Trấn quốc vương, Trấn quốc vương một cước đạp đứt cổ hoàng đế rồi bay đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây