Thật thần kỳ, lần đầu tiên nhìn chỉ cảm thấy xấu, không biết bắt đầu từ lúc nào lại sinh ra một loại cảm giác huyết mạch gắn bó kỳ lạ.
Trái tim muốn tan chảy, thế nào cũng không nhìn đủ!
Lục Vân Cẩm thấy nàng chỉ lo xem hài tử, đồ ăn cũng không ăn, một tay cầm lấy tã lót của hai đứa trẻ đưa trở lại tay của bà mụ: “Đưa ra ngoài cho mọi người nhìn xem!”
Sau đó trở mặt quay đầu lại, nhỏ nhẹ dịu dàng nói với Lạc Hi: “Chúng ta ăn đồ ăn rồi đi ngủ trước, đợi tỉnh lại thì xem hài tử sau được không?”
“…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây