Bỗng nhiên có một đôi tay run rẩy nóng bỏng ôm lấy nàng, một giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống gương mặt nam nhân lọt vào trong vạt áo để mở của Lạc Hi.
Ở trái tim giống như bị đốt lên, ngột ngạt và khó chịu, nàng ôm lại Lục Vân Cẩm, vỗ vỗ vào lưng nam nhân ốm yếu mà có lực: “Đều là số mệnh, ai cũng không tránh được!”
“Chàng…chàng nghĩ thoáng ra chút!”
“Cám ơn…cám ơn nàng Lạc Hi!” Giọng điệu của nam nhân đứt quãng, nghẹn ngào ra tiếng.
Vẻ mặt Lạc Hi mơ hồ, cảm ơn nàng cái gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây