Giang Mẫn Húc trầm giọng nói với thôn dân đang tròn mắt ngạc nhiên:
“Bổn đạo đã loại bỏ âm khí trong cơ thể cương thi kia, trưa mai, các ngươi mang quan tài cùng thi thể đốt dưới ánh mặt trời là được.”
Nói xong, Giang Mẫn Húc bỗng bắt lấy vạt áo của Giang Phù, trong nháy mắt thân ảnh thầy trò biến mất trong bóng đêm.
Giữa sườn núi, Giang Mẫn Húc nhìn thấy Lạc Cửu Phong nhanh chóng đuổi đến gần ngôi mộ, kết quả là không bắt được…bỗng nở nụ cười!
Tiến lên phía trước, hắn ta đột nhiên ngoảnh đầu lại, đôi mắt đen khó hiểu trong bóng đêm: “Ồ! Đúng rồi, quên nói với các ngươi, ta biết Chiến An Nhiễm sớm hơn họ Lạc hắn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây