Khắp nơi im lặng, toàn bộ mọi người đều trầm mặc chỉ có Lạc Hi ôm cánh tay đứng phía trên, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Không ăn hạt dưa là sự tôn trọng lớn nhất đối với vị kẻ địch này!
Nhìn bộ dáng nàng bất cần đời, đột nhiên Giang Mẫn Nguyệt nở nụ cười, cúi người xuống bỗng dí sát mặt vào Lạc Hi.
“Ồ! Ta quên mất, đứa con số mệnh thật sự của chúng ta luôn có lý giải độc đáo.”
“Chắc không phải ngươi nghĩ trên thế giới này còn rất nhiều người khổ hơn ta, ta tính là cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây