Hắn ta nở nụ cười, trong nụ cười có quá nhiều thứ mà Lục Vân Cẩm không hiểu được…
“Đế quốc mạt thế, quốc vương thứ ba mươi bảy, vương phu của Lạc Hi.”
Khoảnh khắc ánh mắt Lục Vân Cẩm trở nên sắc bén, Lục Minh bước lên một bước, trong chớp mắt hai hình bóng hoà vào nhau…
Lục Vân Cẩm không thể không nhắm mắt lại, trong đầu một lượng lớn ký ức như dời non lấp biển ập đến…
Năm năm sau khi Lạc Hi rời khỏi, tiểu đội thứ nhất nộp Hỗn Độn châu cho nhân tộc, nguồn nước được tinh lọc, trái đất dần dần khôi phục sức sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây