Cố Vô Song lôi kéo tay Sở Nguyệt, tựa đầu vào vai nàng, cảm thấy có chút tiếc nuối.
“Vốn dĩ còn tưởng rằng lần đi săn này có thể phô diễn được tài năng của mình, ai ngờ Tĩnh Vương ca ca lại tạo phản, thật mất hứng.”
Mặc dù Sở Nguyệt ngồi trên xe ngựa với vẻ ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại tràn đầy lo lắng.
“Cũng không biết tình huống trong kinh thành hiện nay thế nào rồi.”
“Nếu như tình hình đã được kiểm soát, chắc hẳn không còn chuyện gì nữa rồi nhỉ?” Nàng ấy cọ cọ vào người Sở Nguyệt, “Không thể không nói, tỷ phu cũng khá là có năng lực, chỉ trong một đêm mà đã khống chế được tình hình bên trong kinh thành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây