Sở Nguyệt vội vàng kéo Lục Ngọc Phương đến sàng tre đang phơi trong sân nhà, dạy nàng nhận biết dược liệu trong sàng tre.
“Trong nhà ta chỉ có những dược liệu này, cũng chỉ có thể dạy tẩu nhiều như vậy, lần sau ta hái dược liệu mới sẽ nói cho tẩu biết.”
Lục Ngọc Phương nghiêng đầu cẩn thận kiểm tra dược liệu trong sàng tre.
“Đủ rồi, đủ rồi, nhiều quá ta cũng không nhớ được nữa. Cảm ơn Nguyệt Nguyệt, ta về trước ghi nhớ những dược liệu này, thu thập dược liệu xong sẽ quay lại với muội.”
“ Đi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây