Nhìn vào ánh mắt thẳng thắn của Lục Tinh Hà, trên mặt Viên Bá Dương mang nét cười lạnh lùng.
“Ngươi thật sự cho rằng bây giờ bệ hạ coi trọng ngươi chỉ là vì tài năng của ngươi sao?”
Ông ta hừ lạnh một tiếng, đứng chắp tay sau lưng.
“Bổn tướng làm quan hơn hai mươi năm, có nhân tài gì mà chưa từng gặp qua? Cũng có rất nhiều người chỉ vì thân cô thế cô trong triều mà kết cục chẳng mấy tốt đẹp, ngươi chắc chắn sẽ không suy nghĩ thêm sao? Cho dù không phải vì bản thân, ngươi cũng không lo lắng cho người nhà của ngươi ư?”
Nghe vậy, nắm tay Lục Tinh Hà dưới ống tay áo rộng chợt siết chặt lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây