Hai má Sở Nguyệt nóng lên, để giảm bớt xấu hổ, nàng vội vàng kéo tay Lục Tinh Hà tiếp tục đi về phía trước.
Qua sườn núi, phía trước là một bãi cỏ rộng rãi, xa hơn nữa, cuối bãi cỏ có một dòng suối nhỏ, bao quanh một khu vườn.
Đi qua cầu vòm trên dòng suối nhỏ, trước mặt là một hành lang thủy tinh lấp lánh.
Phía trên dùng thủy tinh dựng lên, dưới sự phản chiếu của hoa tươi và ánh mặt trời, muôn màu muôn vẻ, ánh sáng lung linh.
“Khó trách nàng đặt tên nơi này là Vườn Đom Đóm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây