Chú Lộ nhìn về phía nàng: "Là lỗi của ta, lúc ấy thể lực chống đỡ hết nổi, không thể tránh kịp.”
Đêm qua sau khi dập tắt lửa, ông ấy liền té xỉu ở cửa phòng củi.
Tỉnh lại mới phát hiện trời đã sáng, vốn dĩ vết thương trên tay sẽ không nghiêm trọng như vậy, đúng là bởi vì thân thể ông ấy quá mức suy yếu, cho nên trì hoãn chạy thoát.
“Cũng là ta sơ suất, không nghĩ tới sẽ có người đốt y quán của ta, hẳn là phải sắp xếp thêm một người cùng thúc gác đêm." Sở Nguyệt vừa xử lý vết bỏng cho Lộ đại thúc vừa nói: "Lộ đại thúc sức khỏe vốn đã suy yếu, cũng không cần tự trách nữa, tóm lại chỉ là bị cháy nửa phòng củi, ta còn phải cảm tạ thúc giúp ta dập lửa, nếu không toàn bộ y quán chúng ta đều gặp tai ương.”
Nhìn cô nương khéo hiểu lòng người trước mặt, Lộ đại thúc vừa ấm lòng vừa vui mừng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây