Ngưng Đông hiểu ra: "Khó trách.”
Ngược lại lại nhìn về phía ông ấy.
"Tóm lại bây giờ Quận chúa cứu ông, người chính là ân nhân của ông, không cầu ông sau này sẽ báo đáp người, ít nhất cũng không thể hại người, biết không?"
Tên ăn mày hữu khí vô lực gật đầu nói: “Đại ân cứu mạng, tất nhiên tại hạ không dám quên.”
Ngưng Đông cầm gối gối gối sau lưng tên ăn mày, đứng lên nói: "Quận chúa dặn chờ ngươi tỉnh thì ta đi gọi nàng, ông chờ ở đây, ta đi gọi nàng tới.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây