Mắt Sở Nguyệt cong cong, nàng mỉm cười hạnh phúc.
“Sao lại không tính chứ?”
Lục Tinh Hà vuốt ve gò má Sở Nguyệt: “Là vì đường huynh Trường Liêm tới đây nên hôm nay nàng mới về muộn sao?”
“Không phải.” Sở Nguyệt cụp mắt xuống nói: “Ta trở về cũng chỉ có một mình, nên muốn ngồi ở Như Ý cư một lát, mặc dù ta không thích nơi ồn ào ầm ĩ, nhưng cũng không muốn lúc nào cũng ở một mình."
Nhìn vẻ mặt của nàng, Lục Tinh Hà cảm thấy đau lòng không thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây