Thân thể Sở Nguyệt cứng đờ, cười mà đỏ cả vành mắt.
"Ta không giận chàng, chỉ là đột nhiên ta cảm thấy, lúc trước ta quá mức ỷ lại chàng, lỡ như sau này có xảy ra chuyện gì đó, ta sợ mình sẽ không chịu nổi, rời đi mà quá chật vật."
Khóe môi của nàng nở một cười bi thảm.
"Chàng biết tình huống của ta, người khác có phụ mẫu huynh đệ tỷ muội để dựa dẫm, còn ta không có gì cả, chỉ có thể tự mình gánh vác."
Trước ngày hôm nay, Sở Nguyệt chưa từng có suy nghĩ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây