Sau khi ra khỏi phòng, Sở Nguyệt nhìn phong cảnh bên ngoài, hít một hơi thật sâu, trong chốc lát cảm thấy rất dễ chịu.
“Không ngờ phong cảnh ở Lăng Vụ sơn trang lại đẹp như vậy!”
Tiểu viện nơi nàng ở không lớn, trước phòng có một bãi cỏ, trên đường đi đá xanh, kéo dài đến tận cửa viện, toàn bộ sân được bao quanh bởi lan can làm bằng gỗ dày, bên ngoài hàng rào là một vách đá dốc đứng.
Ngoài ra còn có những bông hoa dại nhỏ với nhiều màu sắc khác nhau mọc xung quanh sân, những ngọn núi phía sau vách đá được bao phủ trong mây và sương mù, trông giống như một giấc mơ, rất tráng lệ.
Lục Tinh Hà liếc nhìn về phía nàng, biết là nàng thích nơi này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây