Điền Xuân Yến vội hùa vào: “Đúng đấy, không cần đi một lúc ba người như nhà tứ thúc ngươi, có thể một, hai người thôi cũng được mà, việc nhà mình tự người nhà mình làm chắc chắn là đáng tin hơn người ngoài, cháu nói có phải không?”
Hai người này bình thường cũng chẳng mấy khi sống được hòa bình với nhau, lúc này sau khi thống nhất lợi ích thì kẻ xướng người họa, hài hòa đến bất ngờ.
Sở Nguyệt giật cánh tay của mình khỏi vòng ôm của hai người.
“Cũng không phải là cháu không gọi nhà đại bá mẫu, nhị bá mẫu, Ngọc Phương theo cháu học về dược liệu một thời gian, vừa hay có thể giúp được việc nên năm ngoái tới giúp đỡ công việc trong y quán, chuyện này đại bá mẫu, nhị bá mẫu đều biết cả.”
“Thế còn tứ thúc, tức thẩm ngươi?” Điền Xuân Yến vội hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây