"Ta không sao." Lục Ngọc Phương xoa cái trán hơi đỏ lên nhìn về phía Hứa Hằng: "Hứa đại ca, ngươi không sao chứ?"
"Ta cũng không có việc gì, không sao bởi vì bớt việc, lần này chuyển hơi nhiều, không thấy đường cẩn thận." Hứa Hằng từ trên mặt đất đứng lên, cúi đầu vỗ bụi trên áo bào, trên mặt hiện một tia thẹn thùng.
Hắn ta nhớ rõ lần đầu tiên gặp Lục Ngọc Phương, chính mình bắy gà con trong ổ gà, dính đầy lông gà, lần này tốt hơn, trực tiếp đụng ngã cô nương người ta.
Xem ra nương nói cũng không hoàn toàn sai, mình học bài đều nhanh đến choáng váng.
Nhìn trên mặt hắn lộ ra vẻ xin lỗi, Lục Ngọc Phương cũng hào phóng khoát tay áo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây