Nghe được lời Sở Nguyệt nói, Triệu Xuân Hoa nghe lời ngậm miệng.
"Ta cho hắn ta ăn tuy là độc, lại không đến mức lập tức muốn mạng của hắn ta, nhưng định kỳ dựa dẫm vào giải dược của ta." Sở Nguyệt nhìn về phía hai mẫu tử: "Yêu cầu của ta rất đơn giản, sau này không cần phải xuất hiện ở trước mặt ta, hàng năm giải dược ta sẽ cho người đưa đến thôn Ngưu Đầu các ngươi, như thế nào?"
Triệu Xuân Hoa vừa nghe, trên mặt hiện lên giãy dụa, sau đó nhìn về phía nhi tử bảo bối vẫn đang ngọa nguậy trong ngực, lúc này mới tràn đầy không cam lòng nhẹ gật đầu.
"Được, sau này chúng ta không tới."
Sở Nguyệt thấy thế, lúc này mới cúi người nhét một viên thuốc khác vào trong miệng Sở Đại Sơn, đứng dậy vào sân nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây