Vân Thúy Hà vội để hắn ta đi vào: “Ta còn tưởng gì, nếu muốn lấy nước thì ngươi cứ lấy. Giếng nước nhà ta vẫn có thể cung cấp đủ cho hai nhà dùng.”
Lục Thủ Thành cũng không có một tấc lại muốn thêm một tấc.
“Cảm ơn tam tẩu, thời gian này ta sẽ đến nhà ngươi lấy nước. Đợi sau này giếng trong thôn có nước ta sẽ không đến quấy rầy tam tẩu nữa.” “Đều là người một nhà còn nói quấy rầy cái gì? Trong thôn không có nước, ngươi cứ vào nhà ta múc nước, nước kia có bùn sợ ăn vào đau bụng.” Vân Thúy Hà nói xong thì ra đồng hái hai cây củ cải đưa cho Lục Thủ Thành: “Cải này ngươi cầm về ăn, cha và nương tuổi cũng lớn, may mà có các ngươi chăm sóc.”
“Tam tẩu nói gì thế? Chăm sóc cha mẹ là chuyện con cái chúng ta phải làm. Sáng tam tẩu mới để ta cầm năm cân hươu về, sao lại lấy củ cải được, sao ta lại không biết xấu hổ thế chứ?”
Vân Thúy Hà cười nói: “Cầm lấy đi, buổi chiều còn cần người giúp đỡ nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây