Bởi vì hai đại nương này làm ầm ĩ lên, có không ít người ở chợ phiên đã chú ý đến tình hình ở bên này rồi.
Sở Nguyệt tránh cái tay của đại nương ra nói: “Đại nương, bây giờ lương thực quý giá, ta có thể hiểu sự do dự của ngươi, nhưng mà ta cũng không thể nào vì đợi ngươi đưa ra quyết định mà không làm ăn buôn bán nữa chứ đúng không? Từ trước tới giờ mua bán đều là đến trước thì được trước.”
Nàng nói rồi, lấy hai cái bắp cải trong xe ba gác ra.
Đại nương đó thấy ở chỗ Sở Nguyệt vẫn còn hàng, thì không kỳ kèo nữa, sợ bị người khác cướp mất, vội vàng đếm sáu mươi văn tiền rồi đưa cho Sở Nguyệt: “Cô nương, ta lấy hai cái bắp cải này.”
Sở Nguyệt cười rồi cầm hai cái bắp cải to nhét vào trong giỏ của đại nương: “Đại nương cầm chắc nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây