Vân Thúy Hà dẫn Lục Tinh Hà và những người khác rời khỏi lão trạch, khi đi qua một cái giếng trong thôn cách đó không xa, họ nhìn thấy dưới một gốc cây lớn cách giếng không xa có bốn năm phụ nữ đang trò chuyện. Khi họ đi ngang qua, ánh mắt của những người phụ nữ đó như hữu ý lại vô tình liếc qua bọn họ.
“Thôn chúng ta chỉ có hai cái giếng để lấy nước, bây giờ một cái không thể lấy nước được nữa, cái giếng còn lại lượng nước cũng ít hơn rất nhiều, cũng không biết có phải do gần đây có người nào đó xui xẻo tới thôn hay không nữa.”
“Đúng vậy. Hai cái giếng này ở thôn chúng ta đã dùng hơn mấy trăm năm, làm sao đột nhiên lại cạn nước được?”
“Này! Theo ta, chúng ta phải tìm ra và đuổi kẻ sao chổi này ra khỏi thôn, nếu không sẽ có hại đến người trong thôn chúng ta.”
“Ôi, các người nói xem sao chổi này có thể là ai?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây