Tiếng khóc của Tưởng viên ngoại dừng lại, ông ta ngẩng đầu lên nhìn Trương Chính, sau đó gật đầu đồng ý.
“Cảm phiền lão tiên sinh rồi.”
Nhưng trước khi Trương Chính đến gần, Tưởng Cao Nghĩa đột nhiên mở to mắt, hắn ta hét lên với vẻ sợ hãi: “Đừng đâm ta, ta không muốn bị chảy máu.”
Hoàng viên ngoại vốn luôn im lặng bên cạnh bỗng dưng lên tiếng: “Ngươi tỉnh lại thật đúng lúc, đúng lúc chuẩn bị lấy máu của ngươi, tiểu tử ngươi lập tức tỉnh lại, vậy thì ta đoán có lẽ là cũng không có vấn đề nghiêm trọng đúng chứ?”
Tưởng viên ngoại nhìn con trai mặt, biểu cảm trên gương mặt có chút mờ mịt, thì ra tiểu tử thối này đang giả vờ bất tỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây