Tưởng viên ngoại nhìn thấy nhi tử mình nằm bất động trên mặt đất, ông ta vội vàng cúi xuống bên cạnh và hét lên.
Sở Nguyệt trước tiên gật đầu chào Hoàng viên ngoại, sau đó nhìn Trương Chính.
"Sư phụ, ta sợ là công tử của Tưởng gia cần chút máu mới tỉnh lại. Ta nhớ người có một cây kim bạc to như chiếc đũa phải không? Người có thể châm cho hắn ta một mũi và một ít máu, là sẽ tỉnh lại ngay."
Trương Chính hiểu ý, nghiêm túc gật đầu nói: "Đồ nhi nói có lý, Tưởng viên ngoại, hãy để ta châm cho hắn ta một châm. Chờ hắn ta tỉnh lại, chúng ta sẽ có thể lên công đường để thẩm ván rồi."
Trương Chính vừa nói xong đã thấy tay của Tưởng Cao Nghĩa hơi run lên, ông ta cũng nhìn thấy và những người khác cũng vậy, nhưng Tưởng viên ngoại vẫn còn đang tập trung vào Sở Nguyệt nên không chú ý đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây