Nhìn thấy Lục Tinh Hà rời khỏi phòng, Sở Nguyệt vội vàng xua tay, nói: “Chàng không cần đi theo đâu, ta tự đi được rồi. Chàng còn phải đọc sách, năm sau còn phải thi viện nữa, nên phải thừa dịp có thời gian rảnh lúc này để viết thêm mấy bài văn chứ."
Lục Tinh Hà không chần chừ, đi thẳng tới cầm lấy gậy trúc ở trong tay Sở Nguyệt, kéo tay nàng ra khỏi phòng, sao đó đóng cửa lại.
“Khoa khảo chủ yếu dựa vào sự tích lũy, hiểu biết và tầm nhìn. Không phải chỉ thuộc vài quyển sách, viết vài mây bài văn là thành công. Suy cho cùng,hái quả cũng không mất nhiều thời gian, sau khi hái xong, chúng ta sẽ cùng nhau về lão trạch để giúp đỡ mẫu thân nhé.”
Sở Nguyệt cảm thấy Lục Tinh Hà nói có lý: “Tướng công nói đúng, ta nghĩ năm sau chàng nhất định sẽ thi đậu.”
Khóe môi Lục Tinh Hà hơi nhếch lên: "Nàng tin tưởng ta như vậy sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây